Danh mục

Kỷ tải dực Trưng-vương

Số trang: 450      Loại file: pdf      Dung lượng: 2.77 MB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hồi 1Kỷ tải dực Trưng-vương Kỷ tải dực Trưng-vương, Tô tặc bình dư long tướng ấn. Ngũ thôn chiêm thánh đức, Qui trang hóa hậu ngật thần từ. (Câu đối ở đền thờ Nguyễn Thành-Công). Nghĩa là: Bao phen phù vua Trưng, sau khi dẹp tan giặc Tô Định, đeo tướng ấn rỡ ràng. Năm thôn được nhờ đức lớn, đất Tân-qui hiển hóa, đền thờ cao đẹp linh thiêng. oOo Mặt trời ngả bóng về Tây.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Kỷ tải dực Trưng-vươngHồi 1 Kỷ tải dực Trưng-vươngKỷ tải dực Trưng-vương, Tô tặc bình dư long tướng ấn.Ngũ thôn chiêm thánh đức, Qui trang hóa hậu ngật thần từ.(Câu đối ở đền thờ Nguyễn Thành-Công). Nghĩa là: Bao phen phù vua Trưng, sau khidẹp tan giặc Tô Định, đeo tướng ấn rỡ ràng.Năm thôn được nhờ đức lớn, đất Tân-qui hiển hóa, đền thờ cao đẹp linh thiêng. oOoMặt trời ngả bóng về Tây. Ánh nắng vàng úa đổ xuống những ngọn cau dài bên đường.Một đám trẻ con trần truồng, đang tắm ở bờ ao. Chúng chia thành hai toán, dùng tay ténước vào nhau. Có đứa vừa la hét, vừa té. Có đứa lặn xuống dùng tay vốc bùn ném.Chợt một đứa kêu lên:- Có người đến kìa. Ngừng lại. Dấu cò xuống dưới nước.Một chiếc xe ngựa đang trên con đường cái quan tiến tới. Đứa khác nói:- Lại khách đi lễ Bà-vương. Người ngồi trước là sư nữ chúng mày ạ. Người ngồi kế đólà con gái. Cô này mặc áo xanh. À cô ấy đánh xe ngựa. Lại có cả hai đứa trẻ gần bằngtuổi bọn mình nữa. Ồ một đứa con gái. Một đứa con trai.Đứa khác kêu lớn:- Mau dấu chim đi. Con gái nó nhìn thấy thì xấu hổ chết.Bọn bẩy đứa trẻ thụp xuống nước, chỉ còn thò lên cái đầu. Đoàn người đã đến gần. Vịsư nữ vẫy tay, chỉ vào đám trẻ nói với cô gái áo xanh:- Thanh-Mai! Con lại hỏi thăm bọn trẻ kia xem.Thiếu nữ áo xanh xuống xe, tiến lại gần bờ ao hỏi vọng xuống:- Các em ơi! Các em làm ơn cho chị hỏi thăm đường nào !Một đứa trẻ lên tiếng:- Thằng Đản. Mày lại trả lời đi.Đứa trẻ tên Đản bơi gần vào bờ ao ven đừơng. Song nó vẫn ngâm mình dưới nước,ngửa cổ lên, tay chỉ về phía Tây:- Chị có thấy trái núi vòng như tay ngai kia không. Ở giữa nhô lên một mỏm. Sau mỏmđó là đền thờ.Thanh-Mai đưa mắt nhìn vị sư nữ:- Sư phụ. Tại sao bọn trẻ này lại biết chúng ta đi lễ đệ Tam-thánh?Vị sư ni hỏi:- Cháu ngoan. Tại sao cháu biết chúng ta đi lễ đền Lệ-hải Bà- vương2. Chúng ta chưahỏi mà !Đứa trẻ tên Đản thấy vị sư ni hỏi, vội kính cẩn khoanh tay đứng lên đáp. Nó quên mấtmình đang cởi truồng:- Bạch sư bà. Sắp tới ngày tế Bà-vương. Từ sáng đến giờ có không biết bao nhiêungười hỏi thăm đường. Vì vậy khi đệ tử thấy khách lạ thì đoán là đi lễ đền Bà-vương.Đứa trẻ ngồi sau sư ni, thấy Đản trần truồng thì bưng mịệng cười.Một trẻ đứa dưới ao bốc bùn ném lên nói:- Cười cái gì? Hai đứa chúng mày ỷ có người lớn, thấy bạn tao để cu ra, cho rằng xấuxa chăng?Cục bùn bay vèo đến gữa mặt đứa con trai. Đợi cho cục bùn sắp tới nơi. Đứa con traitrầm người xuống tránh khỏi. Miệng chửi:- Đồ mất dạy!Đứa trẻ ném hụt tức qúa, bốc bùn lên nói:- Câu mất dạy tao trả lại mày.Cục bùn lại bay lên, song không trúng đứa trẻ lỡ miệng mà trúng thân cây bên đừơng.Bùn bắn tung tóe vào một chiếc xe ngựa vừa từ sau trờ tới. Đứa trẻ ngồi đánh xe, xổ ramột tràng âm thanh ộp ạp như ếch kêu.Một trong đứa trẻ dưới ao cười lớn:- Ê! Lãm! Mày cho nó ăn bùn. Nó là ếch hay sao ấy, nó kêu như con chão chuộc.Thanh-Mai quay lại bảo đứa bé đi cùng:- Tự-Mai, em mau xin lỗi đi. Người ta vì thủ lễ với sư phụ mà để lộ thân thể ra, đâu có gìxấu. Thế mà em lại cười, như vậy không xứng đáng đệ tử danh gia.Đứa trẻ lỡ miệng, tên Tự-Mai vội vàng đến bên bờ ao chắp tay hướng vào thằng Đản:- Thưa anh, tôi tên Trần Tự-Mai, vì không biết tự chế chỉ tâm thần, nhạo báng anh. Kínhmong anh rộng lựơng khoan thứ cho.Đản chắp tay đáp lại:- Tôi không dám đâu.Nói xong cả bọn lên bờ, chui vào bụi cây mặc quần áo. Đản đến trước vị sư ni, kính cẩnchắp tay:- Đệ tử Tôn Đản, pháp danh Tiểu Nhẫn xin kính cẩn ra mắt sư thái. Đệ tử không dámthỉnh pháp danh sư thái.Vị sư ni thấy Tôn Đản, hành sự cẩn trọng, nói năng lễ phép, xưng hô đúng như một đệtử nhà Phật, cũng chắp tay đáp lễ:- A-Di-Đà Phật! Thì ra cháu cũng là Phật tử đấy. Hèn chi tư cách khác thường. Bần nipháp danh Tịnh-Huyền. Chẳng hay bổn sư của cháu là ai?Tôn Đản chưa kịp đáp thì bốp một tiếng, đứa trẻ đánh xe đã tát thằng Lãm một cái.Thằng Lãm bị ngã ngửa xuống đất.Thằng nhỏ đánh xe, đắc thắng cười:- Mày lém mùn vào tao. Tao chưa lính tội, thế mà mày còn ngạo tao là ếch nhái. Chomày cái tát để mày chừa lến gìa.Đám trẻ bạn với thằng Lãm la hét ầm lên. Thì nhanh như chớp thằng nhỏ đánh xe đạpchân lên ngực thằng Lãm, quát lớn:- Tất cả lứng im. Đứa nào xông vào, tao lạp vỡ ngực thằng lày liền.Tự-Mai vọt người lên cao. Chân phải đá vào ngực, chân trái đá vào mặt thằng bé đánhxe. Thằng bé đánh xe vội lùi lại. Nó quát lên một tiếng lớn, trầm người xuống, hai tay bắtchân Tự-Mai. Tự-Mai co chân lại, uốn cong người đáp xuống cạnh thằng Lãm. Thằngbé đánh xe chỉ mặt Tự-Mai:- Mày thực không biết điều. Tao với mày bị ló ném mùn. Tao lánh ló trả thù cho mày. Tạisao mày lại mênh ló?Tự-Mai chắp tay từ tạ:- Xin lỗi. Anh Lãm ném bùn chúng mình chẳng qua vui đùa với nhau, đâu phải trọng tộimà anh đánh anh ấy quá đau như vậy?Thằng Lãm đã đứng dậy. Nó ngoạc mồm ra chửi:- Con bà thằng chó Ngô cắn trộm. Có giỏi chơi lại keo khác?Thằng bé đánh xe không trả lời. Nó vung tay phóng quyền vào mặt Lãm. N ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: