Nó chợt nhận ra một điều: “Ly kem dâu PynZjn sẽ mãi ngọt ngào, như tình cảm Pyn dành cho nó vậy, Pyn sẽ không bao giờ bỏ rơi nó”... Đến tận bây giờ, nhiều khi nó vẫn tự hỏi tạo sao Khoa lại xuất hiện trong cuộc đời của nó… Có lẽ đó là vị ngọt của đủ loại hương vị trong ly kem trái cây. Hay đúng hơn, đó là vị ngọt của dâu…
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ly kem dâu ngọt ngàoLy kem dâu ngọt ngàoNó chợt nhận ra một điều: “Ly kem dâu PynZjn sẽ mãi ngọt ngào, như tìnhcảm Pyn dành cho nó vậy, Pyn sẽ không bao giờ bỏ rơi nó”...Đến tận bây giờ, nhiều khi nó vẫn tự hỏi tạo sao Khoa lại xuất hiện trong cuộc đờicủa nó… Có lẽ đó là vị ngọt của đủ loại hương vị trong ly kem trái cây. Hay đúnghơn, đó là vị ngọt của dâu…Mỗi ngày đối với nó là một niềm vui. Từ sáng sớm, nó đã được đánh thức bởi tinnhắn của Pyn – biệt danh nó gọi Khoa. Pyn luôn cùng rủ nó đi tập thể dục, ăn sángvà cùng nhau học bài. Pyn luôn mang đến cho nó nhiều niềm vui, đôi khi sự quantâm nhẹ nhàng của Pyn làm nó cảm thấy lòng mình ấm áp. Gió thổi ngang qua, nókhông hề thấy lạnh, gió thật vô tư… Chả hiểu bao giờ nó yêu cảm giác được cóKhoa bên cạnh, và nó thường thắc mắc rằng đối với Khoa, nó có tầm quan trọngnhư thế nào…Chiều thứ bảy, Khoa hay rủ nó đi ăn kem tại quán kem Zjnny. Khoa thích cái quánnày, thích luôn cái tên của nó, và Khoa gọi tên nó là Zjnny.- Zjnny thích ăn kem dâu à? Còn Pyn thích ăn kem sô cô la hơn, dâu chua lắm!- Đâu có, ngọt mà, Linh thấy ngọt.- Gọi là Zjnny đi, như Linh gọi Khoa là Pyn ý, cho vui.- Ừ - Nó cười, chợt thấy Pyn sao mà trẻ con quá.Pyn múc một muỗng kem dâu của nó đút vào miệng, chợt lè lưỡi, rồi Pyn múc mộtmuỗng kem sô cô la, bảo nó “A”. Nó phì cười, muỗng kem chưa vào tới miệng thìPyn rụt lại, đút tọt vào miệng cậu ấy. Nó nhăn mặt, hai đứa cười đùa vô tư.Cứ tưởng rằng ly kem dâu sẽ ngọt ngào mãi mãi. Ai ngờ có một ngày nó bỗngchua đi, chua kinh khủng.Đó là ngày mà Pyn không còn qua rủ nó đi ăn kem nữa, chiều thứ bảy đó, nó mộtmình ở nhà, cô đơn lạc lõng, điện thoại và nhắn tin không thấy Pyn trả lời. Mấyđứa bạn bảo Pyn thích nhỏ Nga bên A1, Pyn trở nên xa lạ, trái tim nó thoáng nhóiđau… Mở bài hát “Because I’m weary”, tâm hồn nó nhợp một nỗi cô đơn trốngtrải. Ba mẹ đi hết cả rồi, nó chỉ còn có mình Pyn là bạn thân nhất, giờ đây, chả lẽPyn cũng bỏ nó mà đi sao? Căn nhà vắng người, nó ôm một con gấu bông, nhắmmắt cố tìm lấy một giấc ngủ.Lâu lâu gặp nhau, Pyn chỉ nháy mắt cười, nụ cười chua chát. Nó đã nhận ra đượckhoảng cách của nó và Pyn. Hình như cô bạn Pyn để ý tên là Nga. Nó buồn kinhkhủng. Ngồi trong lớp học thêm Toán buổi tối, nhìn chỗ trống của Pyn, nó khẽ thởdài. Chắc giờ này Pyn và Nga đang đi dạo chơi đâu đó. Cô giảng say sưa nhưng nódường như không nghe thấy gì hết. Tối nay Pyn không đi học, mới nghĩ đến đó tựnhiên mắt nó cay xè, hai giọt nước mắt rơi dài trên má nó lúc nào không hay. Khóemắt ướt. Giá như nó có thể hiểu được chính nó lúc này. Tại sao chứ? Chả lẽ nó đãmất Pyn thật rồi sao?Cảm giác của nó lúc này như một mớ hỗn độn đan chéo nhau. Tan học, nó langthang trên đường. Nhận được tin nhắn của Pyn:“Mai 2h chiều tại quán cũ nhé. Hì. Chúc Zjnny ngủ ngon”Nó nhắm mắt, thở dài nhẹ nhõm. Thời tiết se lạnh. Nó chụm các ngón tay lại vàthổi nhẹ.Lại một buổi chiều thứ bảy, vẫn quán kem quen thuộc. Nó đến sớm, chọn cho mìnhmột cái váy len đẹp nhất, quàng cái khăn quàng cổ Pyn tặng nó trong đêm Giángsinh. Nó có linh cảm đây không chỉ là một buổi hẹn bình thường. Nó gọi trước mộtly kem dâu. Nó nhìn ly kem trước mặt, có đôi chút lo lắng, nhìn ra ngoài cửa sổ,mấy con chim chích chòe vô tư hót, gió vô tư thổi, vài giọt mưa lất phất vội vàng.Pyn đến, Pyn vừa đi vừa nhảy chân sáo, một vẻ vô tư hồn nhiên đến lạ lùng, Pynnhìn nó cười:- Zjnny đến sớm thế?- Ừ.Pyn đút hai tay vào túi quần, gọi cho mình một ly kem sô cô la muôn thuở. Pynmúc một miếng kem bự thản nhiên cho vào miệng, nháy mắt cười nhìn nó.Hít một hơi thật sâu, nó lấy hết bình tĩnh hỏi Pyn:- Nga đâu rồi?Nó ngước đi chỗ khác, mắt lại khẽ cay cay. Nó cảm nhận được vị chua của kemdâu tan dần trong miệng. Chua quá.- Sao tự nhiên lại hỏi Nga? – Pyn nheo mắt nhìn nóCâu hỏi của Pyn làm tim nó nghẹn lại. Bàn tay của nó khẽ run lên, nó cố chớp mắtliên tục để ngăn dòng nước mắt đang chực trào ra. Pyn ngập ngừng nhìn nó:- Zjnny sao vậy? Sao mắt đỏ hoe thế? Có chuyện gì à?- À, bụi ấy mà - Nó nói dối.- Ơ. Zjnny buồn Pyn lắm hả? Mấy bữa nay tại Pyn bận, thui cho Pyn xin lỗi nha –Pyn cười.- Pyn bận gì? – Nó đưa đôi mắt long lanh nước hồi hộp nhìn Pyn.- Hì, chút nữa sẽ biết ngay.Pyn nháy mắt nhìn nó đầy tinh nghịch, và trong giây phút ngắn ngủi đó, nó chợthiểu Pyn không hề rời xa nó.Quán kem đang yên lặng bỗng phát nhạc. Là bài hát “Because I’m stupid” mà nóyêu thích và thường nghe trước khi đi ngủ. Nó thoáng ngạc nhiên, cô phục vụ quánbước ra, trên tay cô là một ly kem - cực - dễ - thương được kết hợp giữa hương vịdâu và sô cô la độc đáo. Chính giữa ly kem còn có dòng chữ “Pyn thích Zjnny”.Khỏi phải nói, nó đã ngạc nhiên và xúc động đến mức nào, nước mắt nó lại chựcrơi, nhưng là những giọt nước mắt hạnh phúc. Pyn ngẩn ra nhìn nó, rồi vươn ngườilau đi những giọt nước mắt trên mặt nó. Pyn nhanh nhẹn đỡ lấy ly kem, dù ...