Danh mục

Mưu Trí Thời Tần Hán - Chương 37, 38

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 125.90 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đầu nhà Hán bọn Hung Nô thường quấy nhiễu biên thùy, triều đình đặc phái Hàn Vương Tín dẫn binh đóng giữ Thái Nguyên để ngăn chặn Hung Nô. Ai biết rằng Hàn Vương Tín gặp phải đội quân người ngựa đông như kiến cỏ của Hung Nô thì bị thanh thế phô trương của chúng làm cho khiếp sợ, vội cầu hòa. Triều đình nghi ngờ Hàn Vương Tín trong lúc nguy nan đã tư thông với địch, phản lại triều đình, đầu hàng Hung Nô. Cao tổ Lưu Bang sau khi nhận được tin báo, đích thân...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mưu Trí Thời Tần Hán - Chương 37, 38 Mưu Trí Thời Tần Hán Chương 37 Mắt Lửa Ngươi Vàng Thấu Hết Mọi Lẽ Đầu nhà Hán bọn Hung Nô thường quấy nhiễu biên thùy, triều đìnhđặc phái Hàn Vương Tín dẫn binh đóng giữ Thái Nguyên để ngăn chặnHung Nô. Ai biết rằng Hàn Vương Tín gặp phải đội quân người ngựa đôngnhư kiến cỏ của Hung Nô thì bị thanh thế phô trương của chúng làm chokhiếp sợ, vội cầu hòa. Triều đình nghi ngờ Hàn Vương Tín trong lúc nguynan đã tư thông với địch, phản lại triều đình, đầu hàng Hung Nô. Cao tổ Lưu Bang sau khi nhận được tin báo, đích thân cầm quân viễnchinh. Lần này Lưu Bang dẫn hơn 32 vạn binh mã, mãnh tướng, quân thầnđều cùng tiến về biên giới. Sau khi giết và đẩy lui đội quân tiên phong củaHung Nô, Cao tổ đóng quân ở Phổ Dương, sau đó cho thám mã đi trướctrinh sát. Chẳng mất nhiều công sức, thám mã quay về bẩm báo, quân HungNô do Mạo Đốn Đơn (quốc vương) cầm đầu đã sắp tới, chỉ có điều trongđám quân đa phần là người già yếu, thương tật không cần phải suy tínhthêm, cứ tiến công nhất định thắng lợi. Thời hạ đang vào lúc rét đậm, tuyết bay từng đám lớn, gió lạnh gàothét, quân Hán ai nấy đều lạnh đến độ đóng băng cả da thịt, tay co lại.Đương nhiên là quân Hán không quen giao tranh trong thời tiết ác nghiệtnhư vậy. Lưu Bang trong lòng nghĩ: phải chăng quân địch toàn là những kẻgià yếu, tàn binh, không bằng đánh nhanh, quyết nhanh, thu quân về triềuvừa muốn xuất binh lại vừa nghĩ đến việc phải xem xét lại cẩn trọng bèn đặcphái Phụng Xuân Quân Lưu Kính đi khảo sát một lần nữa. Lưu Kính vốn họ Liêu, là một người Nhung tốt, vì từng khuyên vuađịnh đô ở Quan Trung nên được thu dùng và làm chức quan lang trung, lạicòn được ban họ của vua, hiệu Phụng Xuân Quân. Lúc này ông phụng mệnhvua đi về phía trước trinh sát. Khi trinh sát trở về, đã thấy Lưu Bang dẫnquân đi được nửa đường, Lưu Bang nhìn thấy Lưu Kính vội hỏi: Ngươi đitrinh thám quân Hung Nô, đã nhìn thấy hết tình hình rồi, có phải là dễ dàngđánh thắng không. Không ngờ Lưu Kính đáp: Theo hạ thần thì không dễtiến quân. Tại sao không dễ tiến công? Lưu Bang lúc này đã dẫn quân vượtqua núi Câu Chú, sắp tới Quảng Vũ. Dọc đường đều rất thuận lợi, cho nênnghe lời tâu của Lưu Kính thấy rất không vui. Lưu Kính nói: Hai nước tương tranh, lẽ ra nên dương uy diễu võ,đoạt binh lực, nhưng thần thấy binh mã Hung Nô nếu không già yếu thì cũngbệnh tật, không còn sức đánh nhau. Một đội ngũ như thế làm sao giống vớidáng vẻ ra trận giao đấu Thần liệu rằng trong đó tất có điều gì mờ ám, lấycái vẻ yếu nhược để tạo một hình ảnh giả, trong đó ẩn chứa điều tinh quái bốtrí một cái thòng lọng để lừa quân ta chui vào. Suy nghĩ cho chín, bệ hạkhông nên mắc vào cạm bẫy của chúng”. Lưu Bang vẫn đang muốn xuất quân đánh địch, thì lời của Lưu Kínhnhư một gáo nước lạnh, bất giác thấy vô cùng chán nản, lớn tiếng mắng:Cái lão già nước Tề này, ngươi vốn dĩ dựa vào cái mồm và ba tấc lưỡi, tựcho rằng có một chức quan là ghê gớm lắm, là có thể dám ở đây làm lung lạclòng người, cản đường xuất quân của ta, ngươi có biết tội không. Nói xong,không để cho Lưu Kính phân trần lệnh cho tá hữu bỏ tù Lưu Kính trong nhàngọc ở Quảng Võ, nói rằng đợi khi trở về sẽ trị tội. Sự việc sau này quả như lời Lưu Kính dự tính, Lưu Bang bị thất trận.Nếu không có phép công quan của Trần Bình thì đến việc rút chạy về kinhđô cũng khó lòng thực hiện được. Thu quân về qua Quảng Vũ, Lưu Bang sắcmặt còn nặng vẻ buồn rầu, trước mặt Lưu Kính nhận lỗi. Ta không nghe lờicông tâm, trúng quỷ kế của bọn Hung Nô, bọn đi do thám trước khanh nóidối làm ta hiểu lầm, ta sẽ trị tội bọn chúng”. Sau đó không những tha bổngcho Lưu Kính mà còn phong ông lên chức quan nội hầu. Phong ấp 2000 hộ,hiệu là Kiến Tín Hầu. Thực tế chứng minh, con mắt của Lưu Kính rất tinh nhạy, nhìn thấysự giả mạo của Hung Nô, nhắc nhở Lưu Bang không nên mắc lừa. Thếnhưng Lưu Bang tâm lý hiếu thắng, không nghe lời Lưu Kính, kết quả phảichịu thua thiệt. Từ đó có thể thấy rằng nhìn bản chất sự vật qua hiện tượng,bỏ qua những nét hóa trang bên ngoài mà nhận rõ được chân tướng quả làkhông dễ dàng. Trên thương trường hiện nay, những cạm bẫy, những thứ giảdạng nhiều vô kể, chỉ cần một phút bất cẩn có thể dễ dàng bị lừa, thậm chícó lúc sẽ bị mất trắng. Do đó làm thế nào để có được đôi mắt lửa ngươivàng, hoàn toàn dựa vào trong thực tế giỏi động não, tổng kết kinh nghiệm,trong quyết sách cẩn thận, thận trọng thì mới có thể không bị mắc lừa. Ở Mỹ có một thương nhân chuyên kinh doanh máy móc thiết bịthường cố ý quên một số tư liệu cơ mật, lại còn cố ý để cho các đối thủđàm phán phát hiện ra. Ông ta sử dụng thủ pháp này và thu được nhữngthành công liên tiếp. Một lần công ty Taikang mời ông đấu thầu mua máymóc thiết bị. Vì công trình lớn, nhu cầu thiết bị nhiều, ông dự t ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: