Dao Thứ Long đuổi theo Thường Hạo bỗng thấy khói tỏa mịt mù, làm mờ một khoảng lớn. Ấy là Thường Hạo hiện khói đen làm cho người ngoài không thấy rồi hóa hình mãng xà phun hơi độc.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa-Hồi 89 Hứa Trọng Lâm Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 89 Vua Trụ chặt chân lương dân để xem tủyDao Thứ Long đuổi theo Thường Hạo bỗng thấy khói tỏa mịt mù, làm mờ một khoảng lớn. Ấy là Thường Hạo hiện khói đen làm cho người ngoài không thấy rồi hóa hình mãng xà phun hơi độc. Dao Thứ Long bị hơi độc té nằm ngay dưới đất, Thường Hạo hiện lại hình người, vung đao chặt đầu Dao Thứ Long. Giây phút khói tan, mọi người trông thấy Thường Hạo cầm đầu Dao Thứ Long giơ cao nói lớn: - Ta bắt được Khương Thượng cũng chặt đầu như thế này. Cổn chư hầu là Bành Tổ Thọ nổi giận hét lớn: - Thất phu, cả gan dám giết Hữu bá. Ngô Long cầm song đao giục ngựa lướt ra đón đầu giao chiến. Hai người đánh được mười hiệp, Ngô Long liền hóa khói đen mù mịt, hiện hình một con rít chúa, phà hơi độc. Bành Tổ Thọ bị hơi độc hôn mê, Ngô Long hiện lại hình người, chém đầu Bành Tổ Thọ. Các chư hầu đều lấy làm lạ, không biết khói đen ở đâu trong trận như vậy.Phong Thần Diễn Nghĩa Dương Tiễn nói với Na Tra: - Hai tướng ấy không phải người thật, chắc là loài yêu mỵ. Anh em mình phải ra tay mới được. Ngô Long chém Bành Tổ Thọ rồi giục ngựa đến trước nói lớn: - Ai muốn chết thì ra đây nạp mạng? Na Tra mắng lớn: - Quái vật, ngươi chớ quen dùng tà thuật hại người. Nói rồi đâm một giáo, Ngô Long đưa song đao ra đỡ và hỏi: - Ngươi là tướng chi đó?Na Tra không thèm xưng tên, lướt tới chém liền, rồi hiện ra ba đầu tám tay đánh Ngô Long đỡ không kịp. Chư hầu thấy Na Tra hiện hình như vậy đều lấy làm lạ. Còn Na Tra đánh được bốn mươi hiệp, liền lấy Cửu long thần hỏa quăng lên chụp Ngô Long. Ngô Long thất kinh hóa gió bay mất. Na Tra vỗ chiếc nơm phép đốt không người thật uổng công. Thường Hạo xem thấy nổi xung, giục ngựa tới hét lớn: - Na Tra đừng làm dữ! Có ta đến đây. Vừa nói vừa chém Na Tra. Dương Tiễn thấy vậy giục ngựa vào trợ chiến. Thường Hạo cự không lại hai người, quày ngựa bỏ chạy. Na Tra không đuổi theo. Dương Tiễn lấy đạn bắn một viên ngay sau lưng Thường Hạo, nhưng viên đạn bay gần tới thì tan mất. Na Tra nổi giận quăng nơm phép chụp liền.Phong Thần Diễn Nghĩa Thường Hạo hóa hào quang bay mất. Ai nấy trông thấy đều kinh hãi. Viên Hồng thấy hai vị tiên phuông chạy hết, nổi giận lướt tới hét lớn: - Khương Thượng! Ngươi có giỏi thì tranh thắng phụ với ta. Dương Nhậm cỡi thú Vân Hà lướt tới đánh với Viên Hồng. Hai bên đánh được bảy hiệp, Dương Nhậm nhảy trái sang một bên, dựng cây giáo Phi Vân xuống đất, rồi lấy quạt Ngũ hỏa ra quạt. Nhưng Dương Nhậm quá chậm chạp, Viên Hồng đã nhảy xuống ngựa biến mất. Dương Nhậm quạt một cái con ngựa Viên Hồng cháy tiêu ra tro. Tử Nha truyền thâu binh về trại. Các trấn chư hầu đều hội đủ mặt, Khương Thượng than: - Thương thay cho hai vị chư hầu. Dương Tiễn thưa: - Tôi coi ba người ấy cốt yêu, không dễ gì hại chúng được. Các chư hầu đều bàn luận về ba người ấy có phép lạ lùng. Còn Viên Hồng về dinh ngồi trước trướng, Ngô Long, Thường Hạo cũng vào hầu. Viên Hồng nói: - Cái nơm của Na Tra, cây quạt của Dương Nhậm thật là hai vật dữ không phải phép thường. Ngô Long cười, nói: - Nó nơm quạt ai, chớ hại chúng mình sao được? Hôm nay quyết bắt Khương Thượng, té ra giết có hai vị chư hầu, tưởng lại cũng không thắng.Phong Thần Diễn Nghĩa Viên Hồng liền viết sớ về Triều Ca báo tiệp, tâu cho vua Trụ biết đã giết được hai vị chư hầu.Bấy giờ Lỗ Nhơn Kiệt nói riêng với Ân Thành Tú, Lôi Côn, Lôi Bàng: - Hôm nay anh em đã thấy Viên Hồng, Ngô Long, Thường Hạo đánh với Tử Nha chưa? Ấy là điềm mất nước, nên có yêu quái ra đời. Naysáu trăm chư hầu hội binh không phải chuyện nhỏ, lẽ nào ba con yêu ấy cự nổi sao? Ân Thành Tú nói:- Anh chớ nóng lòng. Cứ để xem chúng nó hành động thế nào cho biết. Lỗ Nhơn Kiệt nói: - Ta chịu ơn nhà Thương đã ba đời, bề nào cũng liều thân báo chúa. Bấy giờ công sai dâng biểu đến Phi Liêm. Phi Liêm xem xong mừng rỡ, đem vào dâng vua Trụ và tâu: - Viên Hồng mới cự với Khương Thượng một trận mà chém được haivị chư hầu. Thuở nay chưa thấy vị Nguyên soái nào thắng trận như vậy. Nhờ hồng đức bệ hạ, chắc dẹp được giặc Tây Kỳ. Vua Trụ mừng rỡ nói:- Khanh tiến cử Viên Hồng, mới đánh một trận mà giết luôn hai tướng, thật đáng bực công thần. Trẫm truyền chỉ ban cho Viên Hồng một cái áo gấm, vàng bạc và thịt rượu, đợi dẹp yên giặc sẽ chia đất phong vương. Phi Liêm lãnh chỉ ra khao thưởng. Viên Hồng và các tướng đều tạ ơn. Ðắt Kỷ hay tin ấy, bước ra tâu với vua Trụ:Phong Thần Diễn Nghĩa- Thiếp mừng bệ hạ dùng Viên Hồng làm tôi xã tắc. Thế nào cũng dẹp yên chư hầu, trừ Khương Thượng. Bệ hạ hưởng thái bình, thần thiếp cũng nhờ phước lớn. Xin dọn tiệc ăn mừng. Vua Trụ phán: - Ái khanh nói rất hiệp ý trẫm. Liền truyền quân dọn yến tr ...