Danh mục

Tài liệu tham khảo: Tiểu luận

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.43 MB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trong các đề thi Đại học chủ đề này rất được quan tâm vì phần này khá hay và cũng khó, đa phần học sinh thường bỏ qua câu này, nhưng với phần tài liệu này sẽ cung cấp giúp các em đạt được điểm trọn vẹn trong phần này.Mời các bạn tham khảo nhé
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tài liệu tham khảo: Tiểu luận Công ty C ổ phần Đầu tư Công ngh ệ Giáo d ục IDJ Chiếc thuyền ngo ài xa - vùng t ối tâm hồn hay bi kịch bất khả tri của nghệ thuật 1. “Chiếc thuyền ngo ài xa” ra đ ời ba năm tr ước thời điểm 1986 - mốc mà bất cứ mộtnhà văn Vi ệt Nam x ã hội chủ nghĩa n ào cũng phải nhớ, nh ư là năm khai sinh và tái sinh conđường nghệ thuật của m ình, ít nh ất là về tư thế cầm bút, họ đ ược tự do. Nguyễn Minh Châuý thức rất rõ nhu cầu của m ình và nhu c ầu của văn học. Ông từ gi ã chính ông, truy đuổinhững cách khá m nghiệm đời sống d ưới góc nh ìn và ph ương ti ện mới. Trong “Bức tranh ” và“Người đàn bà trên chuy ến tàu tốc hành”, ít nhất, sự truy đuổi ấy đ ã đặt Nguyễn Minh Châutrước một thử thách triết học: sự tự nhận thức. Nhận thức không chỉ diễn ra d ưới công năngcủa tư duy lí trí, mà dư ờng nh ư còn phải diễn ra bằng nh ưng lu ồng xung của tiềm thức, củavùng sâu vùng sáng và vùng t ối trong tâm hồn. C ơ mà, cũng phải thấy, đôi khi ông bất lựcđể lí giải, lí giải cho nhân vật v à lí giải cho hiện thực. Nhân vật của ông v ượt qua nh ữnggiăng bẫy hiện thực m à ông chân th ật dựng n ên, rơi vào tr ạng thái “bất khả tri”. Sự tự nhậnthức trở n ên đau đớn, trở th ành m ột vết th ương sẵn sàng th ức tỉnh. Ai n ào biết được khuônmặt trong bức tranh kia l à khuôn m ặt gì của thời đại, của thế hệ, của từng cá nhân; ai biếtđược người đàn bà tên Quì ấy mắc một chứng bệnh cá nhân hay của thế hệ, của thờiđại…?. Không dễ d àng đưa ra k ết luận, cũng nh ư các nhân v ật kia, không dễ d àng dập tắtngọn lửa tự nhận thức trong m ình, dập tắt đồng ngh ĩa với thiêu rụi sự sống. “Chiếc thuyền ngo ài xa” n ằm trong mạch sáng tác đ òi hỏi cả độc giả v à nhà văn ph ảinhận thức lại hiện thực. Hiện thực bây giờ không đ ơn giản là một vết xước rớm máu tr êncánh tay tr ắng đẹp của cô gái thanh ni ên xung phong kia mà có l ẽ, phải là vết xước trongtâm h ồn. Ở đó, mỗi cá nhân l à một chỉnh thể, một sở hữu của vết x ước, bảo to àn và chưngcất nó khiến sự nhận thức m ãi mãi không đưa ra một hệ số bằng l òng. 2. Câu chuy ện bắt đầu từ việc Ph ùng, phóng viên ảnh, đi “săn” một tấm h ình chụpcảnh bình minh trên bi ển. Tấm h ình kia ph ải là một tác phẩm nghệ thuật, dĩ nhi ên, như anhnhận thức, cần tránh lặp lại, nh àm chán và quen thu ộc. Phùng rời Hà Nội gần sáu trăm câysố, “phục” ở một bờ biển, n ơi vẫn còn lưu dấu cuộc chiến tranh: đó l à bãi ch iến trường. Tâmthế Phùng là s ẵn sàng ch ờ đợi, anh quen đ ược Phác, một cậu bé thông minh ở v ùng biểnđó. Sau g ần tuần lễ, anh chụp đ ược khá nhiều tấm h ình cảnh ngư dân đánh m ẻ lưới cuốicùng lúc bình minh lên. Nh ưng tấm h ình để đời, kiệt tác m à anh h ằng mo ng muốn th ì chưacó. Ngh ệ thuật nhiếp ảnh, qua cách h ành xử của Ph ùng, ít nhi ều là thứ quà tặng của thi ênnhiên.Biên tập viên: Trần Hải Tú www.hoc360.vn Công ty C ổ phần Đầu tư Công ngh ệ Giáo d ục IDJ Và rồi thì anh cũng có một cảnh trời cho: “tr ước mặt tôi l à một bức tranh mực t àucủa một danh họa thời cổ. Mũi thuyền in một nét m ơ hồ lòe nhò e vào b ầu trời s ương mùtrắng như sữa có pha đôi chút m àu hồng do ánh mặt trời chiếu v ào… Toàn b ộ khung cảnhtừ đường nét đến ánh sáng đều h ài hòa và đẹp, một vẻ đẹp thực đ ơn giản và toàn bíchkhiến đứng tr ước nó tôi trở n ên bối rối, trong trái tim nh ư có cái gì bóp th ắt vào”. Nh ữngcảm xúc nghệ thuật m à Phùng đón nh ận trước vẻ đẹp thi ên nhiên qu ả làm cho ta c ảmđộng. Nó là niềm hạnh phúc, nỗi sung s ướng của kẻ luôn sẵn ý thức v à trách nhi ệm với conđẻ tinh thần m à mình h ằng tâm nuôi d ưỡng. Phùng rơi vào tr ạng thái “l ên đồng”, một trạngthái cần có trước lúc sinh th ành những cảm xúc sáng tạo: “trong giây phút bối rối ấy, tôitưởng chính m ình vừa khám phá thấy cái chân lí của sự to àn thiện, khám phá cái khoảnhkhắc trong ngần của tâm hồn”. V ào khoảnh khắc đó, Phùng hoàn toàn thành tâm v ới nghệthuật, nó vừa l à cái toàn thi ện, cái đạo đức, cái trong ngần, vừa l à hạnh phúc…Anh đ ược nónâng đỡ, ban tặng đồng thời sáng tạo nó, cảm nhận nó. V à trong ch ốc lát anh “bấm li ênthanh m ột hồi hết một phần t ư cuốn phim”. “ Cái đẹp tuyệt đỉnh của ngoại cảnh vừa manglại” trong ống kính có lẽ l à cái đẹp đạo đức của thi ên nhiên. Thiên nhiên, ngay c ả khi dữ dộinhất, tàn nhẫn nhất, ng ười ta vẫn thu đ ược khoảnh khắc rất đẹp: núi lửa, tia chớp, sóngthần, bão cát … Thiên nhiên là bản thể tự nó. Cái gọi l à “vẻ đẹp” kia chẳng qua l à một chuỗinhững thỏa thuận nằm ngoài nó, do con ngư ời tạo n ên. Nhưng câu chuy ện đột nhi ên chuyển sang một h ướng khác, sau khoảnh khắc trờicho ấy, Phùng rơi vào m ột khoảnh khắc, một t ình hu ống “hiện thực cuộc sống” ban cho.Chính t ừ lúc này, Phùng v ấp phải một thách đố khác, có lẽ c òn nghiệt ngã hơn cả sự sángtạo nghệ thuật – thách đố lí giải, nhận thức hiện thực. Trư ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: