Danh mục

Tiểu phẩm hài của Dave Barry -1

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 132.82 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiểu phẩm hài của Dave BarryQUAN HỆ YÊU ĐƯƠNG Trái với điều mà rất nhiều phụ nữ vẫn nghĩ, có một thực tế là không khó khăn gì lắm để gây dựng một mối quan hệ lâu dài, ổn định, hoà hợp và vui vẻ với một người đàn ông. Tất nhiên đó phải là một người đàn ông trong mộng. Còn đối với một người đàn ông bằng xương bằng thịt, thì điều đó thật vô vàn khó khăn. Ấy là vì đàn ông vốn dĩ đâu có thấu hiểu được thế nào là cái quan hệ nam nữ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiểu phẩm hài của Dave Barry -1 Tiểu phẩm hài của Dave BarryQUAN HỆ YÊU ĐƯƠNGTrái với điều mà rất nhiều phụ nữ vẫn nghĩ, có một thực tế là không khó khăn gìlắm để gây dựng một mối quan hệ lâu dài, ổn định, hoà hợp và vui vẻ với mộtngười đàn ông. Tất nhiên đó phải là một người đàn ông trong mộng. Còn đối vớimột người đàn ông bằng xương bằng thịt, thì điều đó thật vô vàn khó khăn. Ấy làvì đàn ông vốn dĩ đâu có thấu hiểu được thế nào là cái quan hệ nam nữ mà đàn bàvẫn thường nhìn nhận.NÀNG TIẾN ÐẾN MỐI QUAN HỆ - CHÀNG MẢI MÊ HỆ TRUYỀN ÐỘNGChẳng hạn anh chàng Roger thấy thích cô nàng Elaine. Chàng mời nàng đi xemphim; nàng nhận lời; và họ có một buổi tối vui vẻ. Mấy hôm sau, anh chàng mờinàng đi ăn tối, hai người lại có dịp đến với nhau. Chàng và nàng cứ tiếp tục nhưthế, rồi đều đặn gặp nhau, họ thường xuyên đi với nhau, và dành phần nhiều thờigian cho nhau.Cho đến một tối, trên đường lái xe về nhà, một suy tư ập đến với Elaine, và nàngthốt lên hỏi, Anh biết không, đêm nay là ngày chúng mình quen nhau tròn sáutháng đấy?Rồi im lặng. Một sự im lặng thật nặng nề với Elaine. Nàng tự cảm thấy nuối tiếc:Ồ, không hiểu nói như thế có làm anh ấy phật ý không nhỉ? Phải chăng trong quanhệ giữa hai đứa, anh ấy luôn tự hạn chế chỉ đến một mức độ nào đó; biết đâu anhấy lại lầm tưởng là mình đang định rằng buộc anh với những điều anh khôngmuốn, hoặc giả anh ấy chưa chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận?...Trong khi đó Roger nghĩ: Chậc. Sáu tháng.Elaine nghĩ: Cơ mà, mình cũng nào có vồ vập cái mối quan hệ này đâu. Nhiều lúcmình cũng muốn giữ một khoảng cách nào đó, để mình có thể cân nhắc liệu có nêntiếp tục như thế này không, hay đặt thẳng vấn đề... tức là... ý mình thực sự muốncân nhắc xem quan hệ hai đứa nên đi đến đâu? Nên chăng chỉ tiếp tục giữ mốiquan hệ thân ái gần gũi ở mức này mà chưa vội đi xa hơn? Hay là tiến luôn đếnhôn nhân? Sinh con đẻ cái? Ðầu bạc răng long? Có phải mình đã sẵn sàng đónnhận một cái gì đó có tính lâu dài đến vậy? Hay thực ra mình vẫn còn chưa tìmhiểu đầy đủ về con người ấy?Lúc ấy Roger đang mải tính: ...Thế nào nhỉ... thử tính xem nào... mình bắt đầu đichơi với cô ấy hồi tháng Hai, ngay hôm mình đến mua chiếc ô tô này ở cửa hàngđại lí... tức là...à, để xem đồng hồ ô tô... Thôi chết! Thế là quên béng hạn thay dầunhớt rồi.Còn Elaine thì: Anh ấy bực bội. Mình có thể thấy rõ điều ấy qua nét mặt. Có lẽmình đã hiểu sai anh ấy. Có lẽ anh ấy đòi hỏi một cái gì đó nhiều hơn trong quanhệ giữa hai người. Có lẽ anh ấy muốn được âu yếm hơn, gắn bó hơn. Có lẽ anh ấyđã cảm nhận được điều này trước mình; đó là lí do mình cảm thấy có sự đắn đotrong cách cư xử của anh ấy. Ðúng rồi, chắc hẳn là thế rồi. Chính vì thế mà anh ấyngần ngại chẳng nói thẳng ra cảm nghĩ của mình. Anh ấy sợ bị khước từ mà.Và Roger nghĩ: Mình phải bắt bọn này xem lại quan hệ truyền động cho cẩn thậnmới được. Thây kệ những lời giải thích của lũ sửa xe nhà quê, máy vẫn chạy chưangon. Bọn chúng nên chăng đừng có đổ lỗi tại thời tiết lạnh mới phải. Mà lạnh làlạnh thế nào chứ. Ngoài trời 87 độ mà máy chạy nghe cứ như xe tải leo dốc thếnày, đúng là mất toi 600 đô cho một lũ lừa đảo kém tắm.LỖ HỔNG GIAO TIẾPElaine nghĩ: Anh ấy cáu. Mà mình cũng chẳng thể trách anh ấy. Mình cũng thấy tựbực với bản thân mình. Lạy Chúa, con thấy con thật có lỗi. Con thật chẳng n ên vộivàng như vậy, nhưng con đâu có làm chủ được tình cảm của mình. Ðơn giản chỉ làcon chưa thấu tỏ.Roger nghĩ: Thế nào rồi bọn chúng cũng nói rằng thời gian bảo hành chỉ là 90ngày thôi. Chắc chắn chúng sẽ nói thế đấy, bon củ chuối.Elaine nghĩ: Phải chăng mình đã quá mơ mộng dại khờ khi tơ tưởng đến mộtchàng hiệp sĩ cưỡi ngựa trắng đâu đâu, trong khi bây giờ ngay bên cạnh mình lại làmột người đàn ông thật tốt, người mà mình rất thích ở bên, người mà mình thực sựmuốn chăm sóc, và người đó cũng luôn tỏ ra thực sự muốn chăm sóc mình. Anhấy đang phải chịu bao đau khổ chỉ vì lối mơ mộng ích kỉ, ngây thơ kiểu học tròcủa mình.Và Roger nghĩ: Bảo hành? Chúng muốn phiếu bảo hành? Mình sẽ cho chúng xemphiếu bảo hành. Ðây, mình sẽ lấy cái phiếu bảo hành mắc dịch ấy ra và dán vàođây...Anh Roger! Elaine nói lớn.Sao? Roger giật mình.Xin anh đừng tự dằn vặt như thế, nàng nói, cặp mắt ngấn lệ. Lẽ ra em đừngnên... Ôi, lạy Chúa, em thấy thật là... (Nàng gục xuống, khóc thút thít).Sao thế? Roger hỏi.Em thật ngốc, Elaine nấc lên. Em biết mà, em biết là không có hiệp sĩ. Em biếtrõ như thế rồi mà. Em ngốc quá. Không có hiệp sĩ, và cũng chẳng có ngựa.Không có ngựa? Roger ngạc nhiên.Anh thấy rõ em là con ngốc, phải không anh? Nàng hỏi.Không! Roger nói, vui mừng vì cuối cùng cũng tìm được câu trả lời hợp lí.Chỉ là... chỉ là... ở chỗ em cần thêm chút thời gian...15 giây im lặng để Roger vận hết tốc lực suy nghĩ hòng tìm ra một câu trả lời antoàn. Cuối cùng thì chàng cũng tìm được một câu mà chàng cho là tạm ổn.Ừ! Chàn ...

Tài liệu được xem nhiều: