Những tia nắng chiều rọi nhè nhẹ lên bộ lông xám xịt của gà Chọi. Nó chớp chớp cặp mắt xanh tròn vo và vươn vai thở mạnh. Rồi nó thểu não nằm xuống đống lá bên cạnh gốc cây dừa. Đó là một bãi sông bỏ hoang được chắn bởi những ngôi nhà xung quanh đã từ lâu chứa đầy rác và sình đất. Xa xa, đàn gà con líu ríu theo mẹ, miệng chí chóe không ngớt
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TRUYỆN THIẾU NHITRUYỆN THIẾU NHI HAI CON GÀNhững tia nắng chiều rọi nhè nhẹ lên bộ lông xám xịt của gà Chọi. Nó chớp chớpcặp mắt xanh tròn vo và vươn vai thở mạnh. Rồi nó thểu não nằm xuống đống lábên cạnh gốc cây dừa. Đó là một bãi sông bỏ hoang được chắn bởi những ngôi nhàxung quanh đã từ lâu chứa đầy rác và sình đất. Xa xa, đàn gà con líu ríu theo mẹ,miệng chí chóe không ngớt. Gà mẹ bươi bươi, xới xới và liên tục gọi con. Ngắmnhìn chúng, Chọi thèm thuồng không sao tả được. Những con giun đất dài ngoằn,những hạt thóc lẫn lộn đá sỏi, những hạt cám li ti …Tất cả cứ lỡn vỡn trước mặtnhưng nó không sao mổ được. Một cậu bé đã chặt đi mỏ gà vì tức giận về một cuộcẩu đả đã xảy ra. Chọi buồn bã và mơ màng nhớ lại mọi chuyện…Sáng hôm ấy, sau khi cho Chọi ăn, cậu chủ ôm Chọi vào lòng và căn dặn :- Nè, hôm nay mầy phải trổ hết tài nghệ đánh gục thằng gà Tre cho tao. Nó tuykhỏe nhưng không có kinh nghiệm thi đấu như mày.Cậu bé vuốt vuốt lên bộ lông mướt rượt trên đầu nó. Nó vươn cổ và chép chép mỏ,tỏ vẻ rất thích thú. Thằng gà Tre nhỏ, có dáng đi nghênh ngang, hống hách. Màu đen toát ra từngười nó khiến cho bầu trời như tối sẫm. Tre được nuôi rất kỹ, ít được thả xuốngbãi rác giống như Chọi. Những lần được thả xuống, nó rất nhếch nhác, bươi xớicho vui chân, vui miệng, bởi thức ăn đấy ấp trong sân sau nhà. Nhà nó cách nhàChọi bãi sông rác này.Nhà Chọi nghèo nên nó được lêu lỏng. Tuy thế, câu chủkhông bao giờ quên Chọi. Chiều nào, cậu cũng vuốt ve, ôm ấp nó. Nó được rènluyện ra đấu trường từ lúc chập chững lớn nên kinh nghiệm dạn dày. Cậu chủ rấtcăm tức chủ của gà Tre. Dường như hai người thách đố điều gì đó.- Đố mày thắng nổi Chọi của tao. Ở nhà dài lưng tốn gạo, có khỏe mạnh cũngbằng thừa.Chủ gà Tre nổi cáu :- Có giỏi thì đem ra đây thi đấu. Cái thứ còm rom suốt ngày ở bãi rác mà chẳngđược một bữa no.- Ừ! Để rồi xem.Thế là một cuộc ấu đả đã xảy ra đúng một tiếng đồng hồ giữa Chọi và Tre. Tuykhỏe mạnh nhưng Tre không biết cách đỡ đòn. Nó háo thắng xông vào đối phươngnhưng lại mau chán nản bởi gặp sự đối phó rất cứng cựa của Chọi. Lông đầu nó xùlên, cổ tua tủa những sợi gai đen, nhọn, hung hăng phóng tới. Chọi tức giận, trợnmắt và nhanh chóng tránh ngay cú đánh bổ vào đầu. Tre mất thế nhào lên phíatrước. Chọi mổ vào cánh đau điếng. Tre vung chân đá bừa và xoay người xông tớiChọi. Mắt nó đỏ ngầu, giận dữ. Lần này, nó bị Chọi mổ liên tiếp vào đầu. Đau quá,Tre chạy đi. Chọi lại rượt theo. Tre tức tối dừng lại đột ngột. Thừa lúc Chọi đangđà xông tới, nó mổ ngay vào cánh. Chọi quay lại đỡ đòn, nó mổ liên tiếp vào đầunhưng Chọi tránh kịp nên chỉ bị xước nhẹ. Hai con quần nhau dữ dội. Ban đầu, Trehung hăng bao nhiêu, đến lúc sau nó thảm não chạy dài. Hai bàn chân mỏi nhừ, Trelê từng bước xiêu vẹo. Cổ và đầu nó bê bết máu, cánh rụng lông tơi tả. Chủ gà Treẳm lên, bỏ nó xuống sân nhà và quát :- Nuôi mày tốn gạo, cái thân lớn mà chẳng làm nên tích sự gì.Còn Chọi, nó cũng bị đau rát nơi cánh và đầu bị xây xát. Tuy nhiên, nó được an ủibởi sự vuốt ve và niềm vui của cậu chủ. Nó tò mò nhìn sang bên nhà đối diện. Chợtnó nảy ra ý định đến xem tình trạng của gà Tre. Nó dò dẫm bước qua bãi rác. Tređang rên rĩ và nằm bẹp xuống nền xi măng cạnh chuồng gà con. Trông thấy Chọi,Tre giật mình, thảng thốt. Vừa lúc ấy, có bóng người bước ra. Chọi lật đật chạynhanh. Cậu bé vội rượt theo. Chọi giật thót người khi thấy hai bàn tay người chụplấy đôi cánh nó. Nó giẫy giụa, miệng la inh ỏi :- Cứu tôi với ! Cứu tôi với…Chủ gà Tre bóp mỏ nó và đè nó nằm ngữa xuống đất. Nó chưa kịp hoàn hồn thìnghe một tiếng kêu “ phựt “. Nó đau nhoi nhói ở mỏ, không kêu được nữa. Nó ú ớvà lấy hết sức mạnh hất tay người, chạy phăng phăng. Máu ở miệng gà ri rỉ. Chủgà Chọi xót xa :- Trời ơi ! Sao mày lại bị như thế này ?Cậu ta lẩm bẩm:” Chắc cái thằng Ty chứ không ai. Rồi mày sẽ biết tay tao”. Chọiđược chủ cho ăn mỗi ngày bằng cách bỏ thức ăn vào miệng như chim mẹ mớm mồicho chim con. Nó không còn đau, không đói, nhưng cứ buồn buồn. Hình ảnh Trenằm bẹp, rên rỉ, ám ảnh nó. Chọi với Tre vốn không thù hằn nhau nên nó khôngkhỏi băn khoăn, lo nghĩ.Trời chiều, nắng dần dần tắt ngắm. Gió lã lướt qua những tán lá dừa kêu lên xàoxạt. Những âm thanh quen thuộc báo hiệu cho một ngày sắp kết thúc. Chọi đang ởbãi sông rác, toan bước về nhà nhưng bất chợt nó trông thấy Tre thập thò, tập tễnhđi tới. Tre nhìn nó chăm chăm với ánh mắt sợ sệt và dò hỏi. tre có vẻ như muốn nóiđiều gì đó. Cách Chọi chừng một bước chân người, Tre dừng lại hẳn. Chọi nghiêngđầu nhìn Tre, nó không còn hung hăng như trước. Cặp mắt nó lóng lánh tia nhìnthân thiện và có vẻ e dè trước Tre. Hai con gà từ từ tiến lại gần nhau. Chúng chớpchớp mắt và vươn cánh vỗ vỗ, rồi cả hai cùng đi sóng đôi, bươi bươi, xới xới trênbãi rác.Cậu chủ gà Chọi và gà Tre đang đi ...