Danh mục

Âm Dương thần chưởng 8

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 232.93 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đưa mắt ngắm nhìn một lần nữa trong gương Hồ Diễm Thúy khẽ mỉm cười vừa ý. Đưa ray vén lại mớ tóc lòa xòa trước trán.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Âm Dương thần chưởng 8Tác Giả: Trần Thanh Vân ÂM DƯƠNG THẦN CHƯỞNG Người Dịch:Lữ Giang HỒI VIII: Đ ưa mắt ngắm mình một lần nữa trong gương Hồ Diễm Thúy khẽ mỉmcười vừa ý. Đưa tay vén lại mớ tóc lòa xòa trước trán. Đôi mắt tròn có tianhìn âu yếm. Ai dám bảo cái dung nhan diễm lệ này tròn bốn mươi tuổi? Aidám nhìn làn da trắng mịn màng kia mà bảo là làn da cằn cỗi của một thiếuphụ qua khỏi tuổi đang xuân? Đôi môi đỏ mọng, nụ cười kia phải là của nàngcon gái tuổi tròn đôi tám. Thân hình nàng mới đẹp làm sao, trong bộ xiêm y màu vàng anh rực rỡ,những nét cong duyên dáng của người con gái nổi bật lên như e ấp, như mờichào, lại như thẹn thùng, bỡ ngỡ. Nhìn nàng nhẹ chuyển gót tiên, tà áo thathướt có thể ngỡ nàng là một nàng công chúa chốn cung son quen đượcnuông chiều, chứ không ai dám ngờ rằng nàng chính là bang chủ giáo phái“Đoạn Hồn Nhân” với pho bí kíp “Đoạn Hồn” làm giang hồ kiêng sợ và cungđiện nàng đang trị vì đây nằm cách xa mặt đất hàng trăm dặm. Nàng là ai? Từ đâu đến? Giới giang hồ không làm sao biết được, các bậccao niên chỉ nhớ lại cách đây hai mươi năm nàng là một người con gái thơngây, ôm trong tay pho bí kíp Đoạn Hồn khóc nức nở chạy trốn cuộc săn đuổicủa các môn phái, muốn độc chiếm một trong năm pho bí kíp lừng danh củathiên hạ, và nàng trong phúc giây khẩn bách đó đã nhảy xuống vực sâu tự tận.Tất cả đều nghĩ rằng nàng con gái năm xưa cùng pho bí kíp đã vùi chôn dướilòng đất. Nhưng hai mươi năm sau, tất cả phải sững sờ khi nàng ngang nhiên xuốnggiang hồ, công bố tên môn phái, và đem võ công của mình ra thách thức cùngcác cao thủ võ lâm. Ngạc nhiên biết bao nhiêu khi sau hai mươi năm dài mấttích, nàng hiện ra lại tươi trẻ, đẹp xinh hơn thuở còn là cô gái ngây thơ bị mọingười đuổi bắt. − Thưa Bang chủ, có Độc Cô lão tiền bối đến viếng thăm Đoạn CungMôn. Đang thơ thẩn mơ màng, Hồ Diễm Thúy tươi ngay nét mặt, đưa tay sửa lạichiếc trâm vàng trên tóc, cất giọng thánh thót như tiếng chim sơn ca buổisớm: − Ồ! Mời người vào ngay đi, các ngươi hãy chuẩn bị tiệc rượu cho ta. Người nữ đệ tử vâng lời quay gót, tà áo vàng cũng thướt tha không kémnữ Bang chủ của mình. Cánh cửa vàng bật mở, ánh sáng tràn vào rực rỡ,hương thơm tỏa thơm ngào ngạt. Trần Lãnh và Trúc Phi hiện ra, cậu bé chạy ào vào ôm chặt Hồ Diễm Thúykêu ríu rít:www.phuonghong.com www.taixiu.com 117Tác Giả: Trần Thanh Vân ÂM DƯƠNG THẦN CHƯỞNG Người Dịch:Lữ Giang − Mẹ ơi, con nhớ mẹ thật nhiều. Hồ Diễm Thúy gỡ tay con, âu yếm đặt lên trán nó một nụ hôn thương nhớrồi dịu dàng: − Trúc Phi, con vào trong bảo mấy chị chăm sóc cho rồi đi nghỉ, bây giờđể mẹ nói chuyện với ngoại con nhé. Trúc Phi hôn mạnh lên mặt mẹ một cái nữa rồi vui vẻ bước vào trong: − Vâng! Mẹ ơi, cây táo của con mẹ vẫn chăm sóc chứ? Hồ Diễm Thúy gật đầu, mắt long lanh: − Ồ nhớ chứ! Mẹ chỉ biết nhìn cây táo cho nguôi. Con ra xem, nó lớn cũngnhư con đã lớn. − Ồ! Hay quá! Trúc Phi co chân chạy nhanh vào trong. Hồ Diễm Thúy bây giờ mới quay sang vòng tay nói với Trần Lãnh: − Thúc thúc thông cảm cho mẹ con cháu lâu ngày gặp lại. Lão ngồi xuống ghế lẩm bẩm: − Bang chủ quá cưng con, nên lão phu không thể nào bảo dạy dỗ nó đượcnữa. Hồ Diễm Thúy ngạc nhiên: − Trúc Phi nó đã làm gì phiền lòng thúc thúc? Cháu sẽ bảo nó tạ lỗi cùngngười. Trần lão nổi giận bừng bừng: − Nó đã nhận kẻ thù của lão làm sư phụ. Hôm nay lão đến đây là để trả nólại cho Bang chủ đó. Hồ Diễm Thúy vội đưa tách trà thơm cho lão nói vuốt ve: − Thúc thúc, Trúc Phi còn dại khờ, xin người nghĩ chút tình xưa mà thứtha cho. Sắc diện của Trần lão dần hạ xuống khi lão nhớ lại cách đây mấy nămmình đã được Hồ Diễm Thúy cứu cho thoát chết. Lão dịu giọng: − Lão vẫn nhớ ơn cứu mạng của bang chủ nhưng hành động của Trúc Phiphạm vào lời thề thiêng liêng nhất đời của lão rồi. Hồ Diễm Thúy ngơ ngác: − Dám hỏi Thúc thúc, Trúc Phi nó đã nhận ai làm sư phụ mà khiến ngườinổi giận thế kia? Trần Lãnh nghiến răng:www.phuonghong.com www.taixiu.com 118Tác Giả: Trần Thanh Vân ÂM DƯƠNG THẦN CHƯỞNG Người Dịch:Lữ Giang − Thái Bình giáo phái, Giang Lâm đệ tử đời thứ tám. − Thái Bình giáo phái? Trời! Hồ Diễm Thúy đứng bật dậy kêu lớn rồi té quỵ người xuống ghế rên rĩ: − Oan gia trời ơi! Tại sao nó không để cho ta yên ổn chứ? Trần Lãnh lấy làm lạ trước thái độ của nàng. Ông chưa kịp hỏi thì HồDiễm Thúy đã lấy lại vẻ thản nhiên thường có, nói dịu dàng: − Thúc thúc an tâm, cháu sẽ rầy dạy Trúc Phi, nó không thể là đệ tử củaThái Bình giáo phái được. Trúc Phi đã tắm rửa sạch sẽ, gọn gàng trong y phục trắng như một ônghoàng con bước ra kêu lên phẫn nộ: − Con có q ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: