Danh mục

Đề thi thử lớp 9 môn Văn

Số trang: 15      Loại file: doc      Dung lượng: 113.00 KB      Lượt xem: 18      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (15 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mời các bạn cùng tham khảo Đề thi thử lớp 9 môn Văn dưới đây để giúp bạn trong quá trình thi cử dưới đây được tốt hơn. Nội dung đề thi trình bày về văn bản Mùa xuân của tôi, mùa xuân xứ Bắc qua ngòi bút của nhà văn Vũ Bằng, cảm nghĩ về bài văn Bạn đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến, cảm nghĩ về văn bản Một thứ quà của lúa non.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Đề thi thử lớp 9 môn VănĐề 1: Phát biểu cảm nghĩ về văn bản “ Mùa xuân của tôi”- Vũ Bằng.Mùa xuân luôn là nguồn cảm hứng bất tận của các nhà văn nhà thơ. Có biết bao ángthơ văn trào dâng cảm xúc khi viết về mùa xuân. Nhưng mùa xuân qua ngòi bút của VũBằng vừa tràn trề sức sống, vừa da diết nhớ thương, say đắm trong hoàn cảnh lihương. Tùy bút đặc sắc “ Thương nhớ mười hai” mà đoạn trích “ Mùa xuân của tôi”trong chương trình Ngữ văn 7 tập I chính là tiếng lòng và sự cảm nhận tinh tế về đấttrời mùa xuân miền Bắc của ông.Trong chương trình Ngữ Văn 7 có 3 bài văn tùy bút trữ tình biểu cảm. Nếu Thạch Lammiêu tả Cốm – một thức quà quen thuộc với người Việt Nam, ông chỉ muốn qua cốmgợi lên những tiếng lòng đồng điệu về tình yêu, niềm tự hào về một nét văn hóa ẩmthực dân gian của đất nước. Minh Hương miêu tả Sài Gòn với những cảm nhận rấtriêng, Vũ Bằng lại viết về mùa xuân đất Bắc trong nỗi nhớ thương da diết. Trong tâmtrạng ấy, câu văn của Vũ Bằng dường như chất chứa nhiều tâm sự hơn….Tình yêu mùa xuân là tình cảm thường trực trong mỗi người : “ Tự nhiên như thế aicũng chuộng mùa xuân”. Đó là quy luật bất biến, vốn có, bản năng của con ngườicũng như tự nhiên : “ Ai bảo non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăngđừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm đượccô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân”….Đúng làkhông ai bảo được, cũng cẳng ai cấm được, vì đó là quy luật của tự nhiên mà ! VũBằng đã dùng kết cấu sóng đôi uyển chuyển nhịp nhàng cân đối từng cặp một…vàkhông thể tách rời : Như non với nước, như bướm với hoa, trăng với gió, trai với gái,mẹ với con…..Tác giả gọi “mùa xuân Bắc Việt”, “ mùa xuân Hà Nội” là “mùa xuân của tôi”, cách gọinhư vậy có gì đặc biệt ?“ Mùa xuân của tôi – mùa xuân Bắc Việt – mùa xuân Hà Nội”…Câu văn ngân nga nhưmột tiếng reo vui và dường như nhà văn Vũ Bằng quá lạm nhận về mùa xuân. Sao lạilà mùa xuân của tôi” ? Mùa xuân là của đất trời cỏ cây hoa lá, mùa xuân là của tất cảmọi người, của tôi, của các bạn…Vậy sự lạm nhận của nhà văn là như thế nào ? Tathấy sự lạm nhận của Vũ Bằng thật đáng trân trọng và đáng được cảm thông tronghoàn cảnh xa quê đặc biệt ! Trong nỗi nhớ Hà Nội da diết đó, tác giả đã cảm nhậnđược những nét đặc trưng về thời tiết, khí hậu của mùa xuân Hà Nội, mùa xuân miềnBắc. Tín hiệu mùa xuân về có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu, tiếngtrống chèo và những câu hát huê tình say đắm đẹp như thơ mộng….Đó còn là bầukhông khí gia đình với nhang trầm đèn nến, với sự xum họp đầm ấm tình người càngđược hâm nóng lên trong nét truyền thống văn hóa của người Việt Nam.Tác giả không chỉ dừng ở ngoại cảnh mà tập trung thể hiện nổi bật sức sống mùaxuân trong thiên nhiên và lòng người. Mùa xuân đem lại sức sống kì diệu cho thiênnhiên và con người, làm thay đổi mắt nhìn, óc nghĩ, là niềm đau đáu, say mê. Đó chínhlà tình yêu quê hương nồng nàn, đằm thắm, da diết nhớ thương của Vũ Bằng. Đoạnvăn nổi bật nhất chính là những hình ảnh so sánh đặc sắc : “ Nhựa sống ở trong ngườicăng lên như máu căng lên trong lộc của loài nai….” Hay “ cùng với mùa xuân trở lại,tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra”, “ đập mạnh hơn” và “ thèm khát yêu thươngthực sự”. Không khí mùa xuân còn “ ấm lạ ấm lùng” trong mỗi gia đình. Giọng văn trữtình da diết như nhân lên trong người đọc cái sức sống bất tận của mùa xuân. Ngỡ nhưtrước mùa xuân, ông hóa thân thành muôn loại cỏ cây muông thú để được tắm mìnhtrong mùa xuân, được hưởng tất cả sức sống tràn trề của mùa xuân, để lớn lên, trẻ lại 1cùng mùa xuân.“ Đẹp quá đi ! Mùa xuân của hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến. Nhưng tôiyêu nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng giêng”. Vũ Bằng thật đặc biệt ! Có mấy ailưu luyến mùa xuân và nhận ra vẻ đẹp của mùa xuân vào thời gian sau ngày rằm ? Đâymới là lúc mà Vũ Bằng cảm nhận được sự hồi sinh của đất trời cây cỏ. Đó là mùihương man mác của cỏ, là sự thay đổi của “ nền trời trong trong có làn sáng hồnghồng…” Một sự cảm nhận thật tinh tế, ít ai nhận thấy ! Và điều làm ta thán phục hơnnữa chính là sự trân trọng về cuộc sống của con người . Hết sức bình dị, giản đơn củabữa cơm thường nhật là cà om với thịt thăn, là bát canh cua trứng vắt chanh…Vậy mànhà văn đã tìm thấy chính cái đẹp trong cái mà tưởng như bình thường vẫn diễn rahàng ngày đó !Phải là người hiểu tường tận về thiên nhiên, nặng tình với thiên nhiên, trân trọng sựsống, biết tận hưởng cái đẹp của cuộc sống và rất yêu Hà Nội mới có được cảm xúcdâng trào như vậy. Thiên nhiên sau ngày rằm tháng giêng như đang bình tĩnh, đang tíchtụ, chưng cất sức sống mùa xuân để tiếp nối cuộc tuần hoàn kì diệu trong đời sốngcon người và đất trời cây cỏ.Ngòi bút của Vũ Bằng như cũng lắng lại, trầm tĩnh hơn. Lòng yêu quê hương mỗi lúcmột da diết, đằm sâu, thấm thía hơn.Bài văn khi dạy xong sao trong tôi vẫn đau đáu nỗi niềm nhớ quê hương da diết củatác giả Vũ Bằng ! Trong bài văn cũng nhiều người cho rằng đó còn ẩn chứa niềmmong mỏi Bắc Nam xum họp một nhà ! Liệu đó có phải trong suy nghĩ của nhà văn xaquê ? Đọc nhiều lần, dạy nhiều lần càng thấy sao mà có con người tài hoa đến thế,bài văn giống như một bài thơ vậy. Từng câu từng chữ ta như muốn uống lấy, rồinhâm nhi cho thỏa thích, khi dạy thật tôi không muốn bỏ đi từ nào, câu nào. Như vậycó lẽ mình tham quá rồi chăng ?Mùa xuân xứ Bắc qua ngòi bút của nhà văn Vũ BằngThầm lặng hy sinh cuộc sống riêng tư, danh dự, thậm chí cả mạng sống vì sự nghiệp giải phóngdân tộc là con đường chung của các nhà tình báo cách mạng, trong đó có Vũ Bằng. Và phải chăng,cho tới tận bây giờ còn có bao điều bí ẩn về ông mà ta không thể nào biết được. Trong các nhà vănhiện đại Việt Nam, liệu còn ai có cuộc đời giống Vũ Bằng không?Vũ Bằng (1913-1984) là một nhà văn có cuộc đời đặc biệt. Sinh trưởng ở Hà Nội,kháng chiến chống Pháp bùng nổ, ông lên chiến khu, ít l ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: