Danh mục

Yesterday - Kì cuối

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.67 MB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 9,000 VND Tải xuống file đầy đủ (16 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đang lúi húi tìm kiếm phim để xem trong hòm đĩa như mọi lần, tay cô chợt chạm tới một hộp đĩa lạ. Không poster phim ở ngoài, không một dòng chú thích. Miếng bánh vẫn ở giữa hai bờ môi, cô lúi húi tìm kiếm trong hòm đĩa như mọi lần. Lựa đi lựa lại vẫn không tìm được phim vừa ý, hình như toàn phim cô đã xem rồi thì phải. Không lẽ lại xem mấy cái trong ổ cứng
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Yesterday - Kì cuốiYesterday - Kì cuối: Let it beĐang lúi húi tìm kiếm phim để xem trong hòm đĩa như mọi lần, tay cô chợtchạm tới một hộp đĩa lạ. Không poster phim ở ngoài, không một dòng chúthích.Miếng bánh vẫn ở giữa hai bờ môi, cô lúi húi tìm kiếm trong hòm đĩa như mọilần. Lựa đi lựa lại vẫn không tìm được phim vừa ý, hình như toàn phim cô đã xemrồi thì phải. Không lẽ lại xem mấy cái trong ổ cứng, cô ngồi hẳn xuống, cau màylại. Nhưng rồi tay cô chợt chạm tới một hộp đĩa lạ. Không poster phim ở ngoài,không một dòng chú thích.Sáng chủ nhật. Hôm nay có lẽ trời sẽ nắng to, còn sớm mà mặt trời đã lên cao đếnnhường này. Anh uể oải mở cửa cho cô bé giúp việc đến sớm. Sẽ lại là một ngàybận rộn đây, ngày nghỉ của người khác nhưng đâu có phải của anh.Gần 8h sáng, anh dựng lại chiếc bảng gỗ phía trước, tỉ mỉ dùng phấn màu tô lạiphần nền đã bị mờ. Một nét hồng, rồi một nét xanh, lại một nét hồng nữa. Anh.Anh giật nảy mình. Ai có thể đến đây vào giờ này, ngoài cô ra. Nhưng chưa cầnxét đến những chuyện hôm qua, chỉ cần nghe giọng nói, không cần quay lại anhcũng biết đấy không phải là cô. Một người khác. Một người mà mỗi lần nghe thấygiọng là anh lại lạnh người.Cô gái có giọng nói lảnh lót như chim hót.Cô ta làm gì ở đây, vào lúc sớm thế này? Em biết là đến sớm thế này thể nào cũng tốt hơn mà - cô ta vừa nói vừa hí hửng đẩy chiếc cửa gỗ đi vào. Cái radio chuẩn bị đến giờ phát thanh rồi, anh thở dài. Không hiểu sao anh lại bị mắc phải cô ta thế này cơ chứ.Và câu chuyện lại tiếp diễn đúng y xì bóc như lần trước. Anh làm, cô ta nói. Chỉkhác một điều là hôm nay sẽ không có ai đến giải vây cho anh vì quán vắng teokhông một mống khách. Anh cũng không thể viện cớ đưa đồ cho khách để làm đứtđoạn “chương trình radio” được. Hôm nay, đài phát thanh sẽ hoạt động liên tục,liên tục, liên tục và liên tục. Anh này, trưa thứ 2 anh có rảnh không? Em đến có được không? - cô nàng sau một hồi thao thao bất tuyệt, quay sang hỏi anh. Ơ, không Sao lại không? Em đến đây cơ mà, nhé nhé anh nhé !!! Ơ Nhé, em đến nhé !!! Anh.Lại một người khác gọi anh, và cánh cửa gỗ lại bị mở mạnh đến mức kêu “Sầm”một tiếng. Lần này, đó là cô. Anh không ngờ là cô lại ở đây giờ này, nhưng khôngcần biết lý do, chưa bao giờ anh mừng như thế khi cô ở đây. Anh bảo em quên rồi thì hãy đến. EM QUÊN RỒI - cô hào hứng chạy lại, xen ngay giữa hai người và nói thật to. Vậy hả - anh vẫn chưa hết bất ngờ vì sự có mặt kì lạ của cô. Và hôm nay em muốn xem phim, hehe. Thôi anh nói chuyện tiếp đi, em đi xem. - cô cười với cô gái kia và trèo tót lên tầng 2. Trời ơi con bé này, vậy mà anh hi vọng gì ở cô chứ. Rốt cục thì anh vẫn phải ở đây với cái loa phát thanh có động cơ vĩnh cửu này. Anh ngán ngẩm quay sang. Cô gái có giọng nói líu lo đã bình tĩnh lại trước sự có mặt đột ngột của cô, nhanh chóng lấy lại tinh thần và tiếp tục chủ đề dang dở. Nếu anh bận thật thì để thứ 4 vậy nhé - anh nhủ thầm sao cô ta dai dẳng thế nhỉ. Chả lẽ chỉ vì một lần anh giảm giá đặc biệt cho cô ấy mà tất cả đến nông nỗi này.Màn kèo nhèo giữa hai người lại tiếp tục, và chuẩn bị đến đoạn căng thẳng nhất thìcô đã lại đứng ở cầu thang tự lúc nào. Anh ơi, máy chiếu bị làm sao í, chỉnh hộ em cái - cô nói nhỏ, lí nhí như xin lỗi vì đã cắt ngang. Không cần nói đến lần thứ 2, anh bỏ ngay chiếc khăn xuống và đi lên tầng 2. Cô gái kia lại được một phen bất ngờ.Đến lúc này chỉ còn hai người, cô và cô gái lạ. Vì cô không phải là anh, nên cô gáikia im lặng chứ không nói nhiều như lúc nãy. Thay vào đó, cô ta nhìn cô với ánhnhìn dò xét từ đầu đến chân. Cô dửng dưng, để mặc cho cô ta nhìn. Cô mở cửaquầy bar, tự vào chỗ mà anh vẫn đứng, mở tủ và pha cho mình một tách cacao lớn.Cô gái kia nhìn cô với vẻ ngạc nhiên lắm, nhưng vẫn im lặng. Cô lại tiếp tục mở tủ,tìm lọ cookies, đổ ra chiếc đĩa nhỏ rồi vừa nhấm nháp bánh vừa uống từng ngụmcacao. Mời chị - cô nhỏ nhẹ. Cô gái kia quay mặt đi không trả lời. Không ăn à, tiếc nhỉ, bánh ngon thế này cơ mà. Cô nhún vai, nhặt một chiếc cookies, bánh giòn tan rào rạo rào rạo. Xong rồi đấy - anh đi xuống. Cô cầm chiếc cốc và đĩa bánh của mình, gật đầu. Khi đi qua, cô nháy mắt với anh.Anh không hiểu cô đang có ý gì, nhưng anh biết chắc sắp có chuyện gì đó xảy ra.“Con bé quái quỉ này, không hiểu nó đang định làm gì nữa đây.” Anh tự hỏi, vàquay lại chỗ của mình ở quầy bar. “Lại còn cái cô này nữa, làm gì thì làm về đi chotôi nhờ” - anh muốn nói với cái cô rắc rối đang đứng ngay kia như thế, nhưng vìkhách hàng là thượng đế, hơn nữa lại đường đường một đấng nam nhi, anh lại mộtlần nữa cố nén lại, mặc kệ cô ta nói gì thì nói.Và chỉ í ...

Tài liệu được xem nhiều: