Danh mục

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 300,301

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 111.06 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 300: Cổ tu sĩ động phủ Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầm Một tia linh khí màu xanh từ trong người Lâm Hiên bay ra, hình thành một viên cầu màu xanh to bằng nắm tay, bao lấy máu tươi của hai người vào trong. Lâm Hiên hai tay bắt pháp quyết, mỗi ngón tay là một đạo kiếm quyết, trong miệng là những tiếng chú ngữ khó hiểu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 300,301 Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 300: Cổ tu sĩ động phủ Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầmMột tia linh khí màu xanh từ trong người Lâm Hiên bay ra, hình thànhmột viên cầu màu xanh to bằng nắm tay, bao lấy máu tươi của haingười vào trong.Lâm Hiên hai tay bắt pháp quyết, mỗi ngón tay là một đạo kiếm quyết,trong miệng là những tiếng chú ngữ khó hiểu.Đột nhiên, hai mắt hắn mở to, nhìn chằm chằm cửa đá trước mặt, haitay liên tục huy động, từng đạo pháp quyết đánh vào cửa đá.Trên mặt Lâm Hiên hơi lộ ra vẻ khẩn trương. Pháp quyết này là do hắnđọc được từ những văn tự cực nhỏ trên cửa đá, có hữu dụng hay khôngthì hắn cũng không nắm chắc.Dù sao văn tự thời viễn cổ này hắn cũng chỉ nhận ra được bảy támphần. Trong đó cũng có một chút ý tứ không rõ ràng. Cái gọi là sai mộtly, đi ngàn dặm. Pháp thuật vừa rồi chỉ cần nghĩ sai một chút thì việckhông thể thuận lợi trừ bỏ cấm chế cũng là bình thường.Ngay khi Lâm Hiên đang hết sức bất an, thì cửa đá chợt hiện lên lamquang, lóe sáng không ngừng. Lâm Hiên trong lòng mừng rỡ, vươn taychỉ về phía quả cầu màu xanh đang chứa máu tươi kia, trong miệng khẽquát: “Đi!”Thanh mang chợt lóe, quả cầu kia chui vào bên trong cửa đá.Một trận ầm ầm truyền vào trong tai.Hai loại hào quang thanh lam luân phiên trên cửa đá không thôi, có vẻcực kỳ quỷ dị.“Phá!”Lâm Hiên hé miệng, một luồng đan hỏa phụt ra, đan hỏa mặc dù nhỏ,nhưng lại thuần khiết vô cùng. Một tiếng xuy vang lên, màn hào quangkia chợt hiện lên vài lần rồi biến mất không còn thấy bóng dáng tămhơi.“Lâm huynh, được rồi?” Trên mặt Mạc Mãng tràn đầy vẻ vui mừng.“Uh”. Lâm Hiên gật gật đầu, vươn tay đặt trên cửa đá, hơi dùng sứcđẩy. Một tiếng cạch vang lên, cánh cửa đá rất nặng kia rốt cục đã mởra.Một huyệt động lớn xuất hiện trước mắt.Nhưng mà rõ ràng không phải là cái loại địa hình thô ráp hồi nãy, toànbộ huyệt động đều được gọt giũa tỉ mỉ. Lâm Hiên sử dụng thần thức đểkhám phá, ngoại trừ khu vực bên ngoài huyệt động, thì đây đúng là mộtcăn nhà bằng đá.Phòng ở, phòng luyện công, tàng bảo thất, cái gì cần có đều có. Xem ranơi này chính là động phủ của cổ tu sĩ hoặc là yêu thú Hóa Hình Kỳ.Lâm Hiên và Mạc Mãng tự nhiên là vui sướng vô cùng, thu hoạch ở nơinày hẳn là vô cùng phong phú. Hai người bắt đầu tại một gian thạchthất chậm rãi tìm tòi.Mới đầu, cũng không phát hiện ra vật gì có giá trị.Chẳng qua hai người cũng không nóng vội. Bởi vì còn có tàng bảo thất.Nói đến tàng bảo thất, nơi này so với nhà đá bình thường thì khác nhaurất lớn.Chính là hình dạng như Linh Lung Bảo Tháp.Cao khoảng bảy tám trượng, linh khí bức người, hoa mỹ vô cùng. Nếunhư đoán không lầm, thì bản thân tàng bảo thất này chính là một kiệnCổ Bảo.Nhưng chính là bởi vì như thế, mà Lâm Hiên và Mạc Mãng đều có điểmdo dự. Tuy rằng chủ nhân của bảo vật này đã sớm qua đời, nhưng mộtkhi đã tiến vào trong bảo tháp thì nguy hiểm khó lường.“Lâm đạo hữu, không bằng chúng ta đến địa phương khác cẩn thận tìmxem, cuối cùng mới quay lại nghiên cứu cái Cổ Bảo này.” Mạc Mãngcười gượng đề nghị.“Cũng tốt.” Lâm Hiên gật gật đầu.Vì thế hai người đi đến một thạch thất khác.Ở một cửa đá liền gặp phải cấm chế, chẳng qua bài trừ rất dễ dàng. Khiđi vào trong, hai người đều bị cảnh trước mắt dọa đến ngây người.Thạch thất này khoảng chừng gần trăm mét vuông, cũng không phải làlớn. Nhưng bên trong lại có hai màn hào quang một thanh một lam.Trong màn hào quang màu xanh, phi kiếm, họa kích, ngọc bài, cổ kính,đủ các loại pháp bảo linh khí bức người, khoảng chừng có hơn mườikiện.Điều này khiến cho Lâm Hiên động dung, mà thần tình Mạc Mãng lại lộvẻ tham lam.Mà phạm vị bao trùm của màn hào quang màu lam lại lớn hơn mộtchút. Bên trong có mười mấy hộp ngọc, nắp hộp đều mở ra. Bên trongphân biệt đều là những tài liệu luyện khí được khai thác trong tiênquặng.Vạn niên hàn ngọc, cửu thiên vẫn thiết, lôi tinh chi ngân, hỗn độn tiênkim…..Mỗi một loại ở Tu Chân giới đều có địa danh đỉnh đỉnh. Tuy rằng đềulà tài liệu để luyện chế pháp bảo nhưng Thiên Niên Đồng Tinh khôngthể so sánh, căn bản là không cùng một cấp bậc.Mấy thứ này, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu a. Cho dù là lão quáiNguyên Anh Kỳ thì cũng không nhất định có được.Lần này giàu to rồi!Nhưng mà Lâm Hiên cũng không bởi vì bảo vật mà nóng đầu.Hắn bất động thanh sắc liếc mắt nhìn Mạc Mãng một cái. Nếu đốiphương muốn trở mặt thì chỉ sợ cũng sẽ chọn lúc này.Nhưng mà vẻ mặt đối phương lại thản nhiên.Lâm Hiên nhíu mày, cũng không nói gì thêm vì thật ra Mạc Mãng đãmở miệng trước: “Lâm huynh, về những món đồ ở đây, chúng ta chiađều nhé?”“Chia đều, tốt!” Lâm Hiên lạnh nhạt đáp.Nhìn thấy biểu tình bình tĩnh của Lâm Hiên, trong lòng Mạc Mãng cóẩn ẩn có chút bất an, nhưng rất nhanh hắn liền khôi phục lại thần sắcbình thường, mỉm cười nói: “Nếu như thế thì tại hạ sẽ động thủ bài trừcái quang tráo cấm chế này trước.”“Mạc huynh xin cứ tự nhiên.” Lâm Hiên nhìn nhìn hai tay của mình,đứng im tại chỗ không nhúc nhích. Mặc kệ trong lòng đối phương đếntột cùng có tính toán như thế nào, Lâm Hiên cũng quyết định lấy bấtbiến ứng vạn biến. Hơn nữa chẳng biết tại sao, màn hào quang hai màuthanh lam nhìn như bình thường kia lại khiến cho Lâm Hiên cảm thấycó chút không ổn thỏa. Cụ thể là cái gì thì cứ để đối phương động thủtrước sẽ tốt hơn.Dù sao thực lực của cổ tu sĩ cũng vô cùng mạnh mẽ, vượt xa tưởngtượng bình thường. Bọn họ lưu lại những đồ vật này khiến cho LâmHiên nhiều ít vẫn có một chút kiêng kỵ.Mạc Mãng tiến lên trước vài bước, đi về phía màn hào quang. Trongmắt hắn hiện lên vẻ ngưng trọng, trong miệng đột nhiên phát ra nhữngâm tiết cổ quái có lẽ là ngôn ngữ của yêu tộc.Lâm Hiên cau mày, tay sờ vào túi trữ vật. Thật ra hắn cũng cũng phảilà muốn trở mặt với đối phương mà chỉ là đề ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: