Danh mục

Giáo trình thực vật có hoa part 3

Số trang: 15      Loại file: pdf      Dung lượng: 939.07 KB      Lượt xem: 19      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (15 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hình 3.4. Sự phản ứng của các chủng của loài Achillea trồng trong vườn ở Stanford. Những cây này đã được lấy từ lát cắt ngang ĐôngTây của Trung Carlifornia. Những mũi tên chỉ ra nguồn gốc của các quần chủng, còn sơ đồ chỉ ra những biến đổi về độ cao và các cây tiêu biểu (Clausen, 1951)
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giáo trình thực vật có hoa part 3 32 Hå Big Thung L¹ch Hå §ång cá Horn §Ønh lòng Yosemite Tenaya Tuolumne Conway Aspen Cao nguyªn Great Basin Vïng Sierra Nevada Th¸i B×nh Thung lòng Jacquin D−¬ng Vïng ven biÓnHình 3.4.Sự phản ứng của các chủng của loài Achillea trồng trong vườn ở Stanford. Những cây này đã được lấy từ lát cắt ngang Đông-Tây của Trung Carlifornia. Những mũi tên chỉ ra nguồn gốc của các quần chủng, còn sơ đồ chỉ ra những biến đổi về độ caovà các cây tiêu biểu (Clausen, 1951) Hình 3.4. Sự phản ứng của các chủng của loài Achillea trồng trong vườn ở Stanford.Những cây này đã được lấy từ lát cắt ngang Đông-Tây của Trung Carlifornia. Những mũi tênchỉ ra nguồn gốc của các quần chủng, còn sơ đồ chỉ ra những biến đổi về độ cao và các câytiêu biểu (Clausen, 1951) 33 Như vậy những cây đồng nhất về mặt di truyền được so sánh trong các môi trường khácnhau của mỗi vùng. Công trình của họ đã chứng minh một cách rõ ràng rằng các quần thể địaphương đã có sự thích ứng riêng biệt với môi trường riêng của chúng. Công trình nghiên cứuở California đã đặt cơ sở cho hướng nghiên cứu về sinh thái gen hiện nay và đã có ảnh hưởngđến các nhà phân loại thực vật (hình 3.5). Hầu hết các loài đã được phân chia do sự phân bốcủa chúng cũng như mô hình nuôi trồng thành các quần thể địa phương nhỏ (Grant, 1963).Điều đó đã cung cấp ý tưởng trong đó sự chọn lọc tự nhiên có thể xảy ra làm biến đổi gen màkhông cản trở những phiêu bạt gen từ những quần thể bên cạnh. Những quần thể địa phươngđó có thể được phân hóa về mặt sinh thái và địa lý và tạo thành các kiểu sinh thái khác nhau.Các kiểu và loài sinh thái như thế có thể là cơ sở của các phân loài và thứ trong phân loại học.Những nòi thuần khiết với nghĩa là hệ thống quần thể đồng nhất không tồn tại trong tự nhiên(Grant, 1963). Thay thế vào đó, những sự khác nhau về địa lý và sinh thái học tìm thấy trongcác mô hình được biểu diễn trong (hình 3.6). Những nòi bình thường mang tính nguyên vẹn,nếu chúng tiếp tục cư trú thì nơi đó sẽ tạo ra những vùng sinh thái trung gian. Nếu các loài đãđược mô tả và cho tên thì chúng được giới hạn bởi sự đứt qu•ng rõ ràng trong mô hình biếnđổi của chúng. Sự phát triển mới của di truyền học quần thể đã làm cho có thể nghiên cứu những kiểu gencủa một cơ thể một cách ngẫu nhiên và phát hiện những biến đổi trong các locut gen riêngbiệt (Dobzhansky et al., 1977). Những thông tin di truyền được Mã hóa ở trong các tần sốnucleotit của phân tử ADN và được chuyển thành các aminoaxit, tạo nên các prôtêin hoặcenzym. Những biến đổi ở trong prôtêin đã được coi là những biến đổi về gen. Điện di gel được các nhà di truyền sử dụng để phát hiện các cấu thành của aminoaxit trongcác prôtêin hoặc enzym riêng lẻ. Prôtêin và enzym được tách ra từ các bộ phận của cây. Cácchất tách chiết đó được đặt ở trong gel. Gel cùng với các chất chiết đó phụ thuộc vào dòngđiện. Mỗi một prôtêin ở trong mẫu sẽ chuyển dịch trong trường điện của gel theo một tốc độtùy thuộc vào kích thước và trọng lượng các phân tử của chúng. Nó có thể được nhìn thấybằng cách sử dụng các chất màu dùng cho một số prôtêin và enzym. Kỹ thuật như vậy đã chophép phát hiện sự biến đổi di truyền và đã được áp dụng rộng rãi. Vào khoảng 15 hoặc 20enzym hoặc prôtêin riêng biệt được nghiên cứu coi như là đủ để tính toán về những biến đổitrong quần thể, không phải tất cả các biến đổi đều được phát hiện bằng cách sử dụng điện di. Mặc dù kỹ thuật điện di có một vài hạn chế nhưng những nghiên cứu đó đã chứng minhrằng nhiều cơ thể có khả năng lớn trong biến đổi di truyền. 34 ë Timberline ChÕt ChÕt ChÕt ChÕt ChÕt ChÕt ë Mather ë StanfordHình 3.5.Sự phản ứng của các cá thể loài Achillea borealis ở vùng ven biển Carlifornia khi chuyểnvườn thực vật ở Stanford (gần biển) ở Mather (4000 phit) và ở Timberline (10.000 phit) ...

Tài liệu được xem nhiều: