Danh mục

ĐỜI THỪA

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 136.50 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tóm tắt truyện Hộ là một nhà văn trẻ có tài, viết thận trọng, ôm ấp một lý tưởng một hoài bão xây dựng nên một sự nghiệp văn chương. Nhưng từ khi mở rộng đôi cánh tay, đón lấy Từ - một cô gái lỡ làng, bị tình nhân phụ - Hộ nuôi Từ, nuôi mẹ già, con dại cho Từ, Hộ mới hiểu thế nào là giá trị của đồng tiền, những bận rộn tẹp nhẹp ngốn phần lớn thì giờ của hắn. Hộ phải cho in nhiều cuốn văn viết vội. Hắn đỏ mặt xấu hổ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ĐỜI THỪA ĐỜI THỪATóm tắt truyện Hộ là một nhà văn trẻ có tài, viết thận trọng, ôm ấp một lý tưởng một hoàibão xây dựng nên một sự nghiệp văn chương. Nhưng từ khi mở rộng đôicánh tay, đón lấy Từ - một cô gái lỡ làng, bị tình nhân phụ - Hộ nuôi Từ,nuôi mẹ già, con dại cho Từ, Hộ mới hiểu thế nào là giá trị của đồng tiền,những bận rộn tẹp nhẹp ngốn phần lớn thì giờ của hắn. Hộ phải cho in nhiềucuốn văn viết vội. Hắn đỏ mặt xấu hổ khi đọc văn mình, tự mắng mình làmột thằng khốn nạn. Có lúc anh tự nhủ mình phí đi vài năm để kiếm tiền.Một bầy con thơ nhiều đẹn, nhiều sài, quấy rức, Hộ điên người lên vì phảixoay tiền. Hắn trở nên cau có, gắt gỏng. Có lúc, mắt chan chứa nước, mặthầm hầm đi ra phố, vừa đi vừa nuốt nghẹn. Hắn lắc đầu tự bảo: “… Ta đãhỏng đứt rồi!”. Hắn rũ buồn. Vốn thương vợ con thế nhưng rồi Hộ tìm đến rượu, thay đổi dần tâm tính.Hắn say rượu, ngủ say như chết. Có lần hắn đòi đuổi mấy mẹ con Từ ra khỏinhà, đòi vật một nhát cho chết cả! Nhưng sáng hôm sau tỉnh rượu hắn bẽnlẽn kêu mình đã quá chén, xin lỗi Từ, hôn hít các con như một người cha tốt.Hắn hứa chừa rượu… nhưng rồi lại uống, lại say, lại làm những trò vừabuồn cười vừa đáng sợ như lần trước. Hộ rất yêu vợ con. Khi Từ ốm đau, Hộ lo xanh mặt, thức suốt đêm săn sócthuốc thang cho vợ. Đi xa vài ngày, lúc về nhà hắn hôn hít các con, cảmđộng đến ứa nước mắt. Hắn độc sách say mê, đọc và nghiền ngẫm, hắn thổlộ “dẫu ăn một món ăn ngon đến đâu cũng không thích bằng đọc và hiểuđược một câu văn hay. Có lần, trước khi đi lấy tiền nhuận bút, hắn hứa muabánh và thịt quay về cho con. Nhưng hắn gặp Trung và Mão, bạn văn, baonhiêu tiền đem tiêu sạch. Say mèm mới trở về nhà. Lần này hắn đánh Từ,đuổi vợ con ra khỏi nhà lúc đang đêm. Gần sáng, tỉnh rượu, hắn nhớn nhácđi tìm Từ. Thấy Từ xanh xao ôm con thơ đang thiếp đi trên võng. Hắnthương cảm, ngắm nghía mặt Từ lâu lắm, rồi khẽ thở dài, lắc đầu ái ngại, dịudàng nắm lấy tay Từ, rồi khóc nức nở. Từ tỉnh giấc, choàng tay ôm lấy cổchồng. Nước mắt Từ giàn giụa. Nức nở Từ nói: “… Chính vì em mà anhkhổ!”… Giật mình, con thơ khóc. Từ vừa dỗ con, vừa cất tiếng ru qua lànnước mắt: “Ai làm cho khói lên giời, Cho mưa xuống đất, cho người biệt li; Ai làm cho Nam, Bắc phân kì, Cho hai hàng lệ đầm đìa tấm thương” Thơ Tản ĐàPhân tích 1. Nhân vật Từ - Ngoại hình: chắc là thời con gái, Từ cũng có một ít nhan sắc? Nam Caorất ít tả ngoại hình. Phần cuối truyện, chỉ có một vài nét vẽ, tác giả tả Từ mộtngười đàn bà “bạc mệnh”: Da mặt xanh nhợt, môi nhợt nhạt, mi mắt hơi timtím, mắt có quầng, má hơi hóp lại,… Cái bàn tay lủng củng rặt nhữngxương. Cổ tay mỏng mảnh. Làm da mỏng, xanh trong, xanh lọc… Đó làhình ảnh một thiếu phụ, nhiều lo lắng, thiếu thốn về mặt vật chất. Vẻ đẹpthời con gái đã tàn phai. - Lỡ làng vì bị tình phụ. Cảnh Từ ôm con sau ngày đẻ, nhịn đói, mẹ già bịmù, “cả mẹ lẫn con chỉ có một cách là khóc cho đến khi nào bao nhiêu thịtđều chảy ra thành nước mắt hết, để rồi cùng chết cả”. - Từ là hội tụ bao đức tính tốt đẹp của người vợ yêu chồng, người mẹthương con. Dịu dàng, chịu thương chịu khó, giàu đức hy sinh. Từ hiểu rằngHộ khổ là vì Từ. Từ chén nước đến cử chỉ lời nói, chị đã dành cho Hộ baotình thương yêu. Bị Hộ say rượu hắt hủi, đánh đuổi, nhưng Từ vẫn yêuchồng, không thể ôm con bỏ đi được, vì ngoài tình yêu, Hộ còn là ân nhâncủa chị. “Từ yêu chồng bằng một thứ tình yêu rất gần với tình của một conchó dối với người nuôi”. - Phần cuối truyện, Từ ôm lấy cổ chồng nói: “… Không!... Anh chỉ là mộtngười khổ sở… Chính vì em mà anh khổ…”. Nàng ru con qua dòng nướcmắt… cho thấy Từ là một người bạc mệnh, nhưng bản tính rất dịu dàng, giàuđức hy sinh. - Nam Cao với trái tim nhân đạo đã miêu tả sâu sắc tâm hồn nhân hậu củaTừ, cảm thông với nỗi đau của Từ, của bao người phụ nữ “bạc mệnh” và đaukhổ trong xã hội cũ. Tiếng ru con của Từ là tiếng thương, là nỗi đau buồn vềcuộc đời bi kịch của người phụ nữ: sống trong tình yêu mà ít có hạnh phúc! 2. Nhân vật Hộ a. Hộ là một con người giàu tình thương - Hộ đã hành động một cách cao đẹp “nuôi Từ, nuôi mẹ già, con dại choTừ”. Lúc mẹ Từ qua đời, Hộ đã đứng ra làm ma, rất chu đáo. Hộ nhận Từlàm vợ, nhận làm bố cho đứa con thơ… Như một nghĩa cử cao đẹp, Hộ đãcứu vớt mẹ con Từ. Biết bao nhiêu là ân nghĩa. Hộ sống vì tình thương vì sựbao dung chở che, như anh quan niệm “Kẻ mạnh chính là kẻ giúp đỡ kẻ kháctrên đôi vai mình”. - Hộ là một người chồng thật sự yêu thương vợ con. Anh tính chuyện “phíđi một vài năm để kiếm tiền” lo cho Từ một cái vốn làm ăn. Những lúc Từốm, “Hộ lo xanh mặt và thức suốt đêm”. Chỉ xa các con vài ngày, lúc gặp lạichúng, Hộ cảm động đến ứa nước mắt, “hôn hít chúng vồ vập”. Có lúc từmồng mười đến cuối tháng, Hộ không dám bước chân ra khỏi nhà để bớt chitiêu, hắn thư ...

Tài liệu được xem nhiều: